Đời là thế đó em ơi.! Yêu, không phải là thảm cỏ cho chúng ta bước qua. Muốn yêu em anh phải vượt qua tất cả, vượt qua nhiều chông gai và khổ ải để đến bên em. Em yêu, anh yêu em nhiều lắm! Nhiều hơn những gì em nghĩ...
Tôi... muốn bắc thang lên hỏi ông Trời, hỏi Trời tại sao tôi khổ vì yêu? Bao năm tình nghĩa vơi đầy, bao năm hạnh phúc sum vầy mà bây giờ em bỏ tôi đi?
Tôi biết yêu em là khổ...đời. Chỉ vì yêu em tôi khép kín con tim. Yêu em bằng cả chân tình, yêu em tôi chăng ngại gì để bây giờ lệ buồn đơn côi.
Còn nhớ ngày xưa ai chưa yêu cũng dệt mộng cho mình, cho tình yêu thành vườn địa đàng có trái ngọt lấp lánh yêu thương. Và rồi khi yêu, mình tôi nhận lấy chua cay, còn em hạnh phúc bên người nghe trái sầu rơi rụng vào tim.
Tôi biết giấc mơ tình đã tan rồi, đâu còn từng đêm trông ngóng em về. Yêu thương chén đắng cạn rồi, đêm đêm nước mắt nghẹn lời. Có phải không Trời, tôi có tội vì yêu??