Câu nhân gian thường hay nói người đến sau luôn mang lắm khổ đau
.mà vì sao tôi là người đến trước mà hiowf đây cũng nhận lấy khổ đau.
em sao em lại thay đổi vội bước đi theo tiếng nói nhân tình?
bỏ mặt tôi trong đêm dài tăm tối để tình kia tan như khói như mây.
em đâu rồi em, em đi đâu rồi em?bao nhiêu ngày qua tôi vẩn nhớ em
.nơi phương trời xa giờ em như thế nao?hạnh phúc hay là khổ đau.
[ĐK:]
dù sao đi nữa tôi vẫn chúc,chúc em luôn hạnh phúc,chúc em luôn êm ấm bên người yêu.
dẩu ta không còn nhau nhưng long anh vẩn thế,vẩn yêu như ngày ta mới quen.
giờ nơi phương ấy em còn nhớ nhớ anh không người hỡi?những yêu thương ta trao nhau thật đạm sâu.
tháng năm trôi thật mau,dòng đời luôn thay đổi vậy mà tôi vẫn mãi yêu người thôi.