Đêm nay lặng lẽ sương mù về giăng trên mảnh tình quê,
có ai để buồn chất chưa sơn khê, có nhịp đàn lưu luyến con đường đê.
Em ơi có hay, khi nước mắt bây giờ đang rất mau, khi tiếng hát hôm nào thôi vút cao, lòng bỗng thấy vương nặng bao nỗi sầu.
Mai tôi rời bước quê nhà hành trang mang nặng niềm thương, nhớ khi mình còn thức trắng đêm sương, nhớ điệu hò tha thiết bao sầu vương.
Mai xa cách nhau thương những lúc đôi mình chia nỗi đau, thương biết mấy ân tình ta đã trao, càng ước muốn cơn mộng thôi giải dầu.
vì đời còn những nhánh sông xa dần thác nguồn , vì người còn những bước chân miệt mài ngỏ hoang, để rồi mình ta âm thầm từng chiều vắng, nghe tim mãi mơ màng chuyện hợp tan.
Mai trên ngàn lối, biết đời còn cho ta được ngày vui, ước mong lần về xóa nỗi đơn côi, chúng mình lại thao thức bao buồn vui, đêm nay tiễn đưa, giây phút cuối vẫn còn tay ấm tay, mai sẽ thấm cơn lạnh khi gió lay, và những lúc mưa gọi thương nhớ này.