"1. Buồn nào hơn đêm nay. Buồn nào hơn đêm nay
Khi ngoài kia bão tố đầy trời. Từng cánh lá cuốn gió
Rơi vào lòng đêm thâu. Thương thầm mối tình ngâu
Ngày về ôi xa quá. Cánh nhạn còn miệt mài
Trong nắng hồng mê say. Lạc bầy chim chíu chít
Hai phương trời cách biệt. Đêm chờ và đêm mong
Ta đã quen, quen từng hơi thở
Quen tiếng cười và sóng mát đưa tin
Tám mùa đông cây rừng khô trụi lá
Chưa bao giờ một phút sống xa nhau
Thương những đêm trăng tà soi xóm vắng
Đưa em về anh viết thành bài ca
Thương những khi trưa hè nghiêng nắng đổ
Hắt hiu buồn tiếng vọng nhè nhẹ đưa
Buồn nào hơn đêm nay. Buồn nào hơn đêm nay
Khi tình xuân đã úa bụi đời. Nhiều lúc muốn trách móc
Hay giận hờn vu vơ. Chỉ làm phí ngày thơ
Dù rằng sau mưa bão. Gió hiền hòa lại về
Vẫn thấy lòng hoang vu. Cuộc đời là hư vô
Bôn ba chi xứ người. Khi mình còn đôi tay.
- Thực tế thì anh đây rất nghèo... Không được như lòng em ước mơ,
Anh chẳng cao sang quyền quý. Danh vọng tựa áng mây bay,
Anh chỉ là thư sinh nghèo...
Thực tế thì em cũng rất nghèo. Gia đình chỉ nhà tranh vách tre
Không đẹp như anh thường nói. Vụng về chẳng biết đua chen
Chỉ một tấm lòng yêu anh
Em ơi... Tình yêu thật là nhiệm mầu
Tình yêu không là lụa gấm xa hoa
Những đêm buồn em thường một mình suy tư
Lo sợ tình ta tan vỡ. Không đẹp như mình hằng mơ
Thực tế nhiều khi thấy phủ phàng. Nhưng cầu mong trời cho chúng ta
Sẽ vượt qua cơn bão tố, chỉ cần một mái tranh thôi
Chúng mình vợi chồng yên vui...""
- Thấy hoa mai nở biết xuân về đây
Mười hai tháng qua mơ một mùa này
Bạn bè bôn ba khắp hướng
Thấy xuân về trên miền quê hương
Ta được phút tương phùng yêu thương.
Có cô thôn nữ ước một mùa xuân
Người yêu sẽ mang thật nhiều quà mừng
Một niềm tin dâng chất ngất
Hái hoa lộc chúc mừng đầu năm
Chúc anh vui bước đường công danh.
[ĐK:]
Em hỡi thấy không em
Mừng xuân hoa nở khắp trời
Chúc nhau đạt nhiều thắng lợi
Và mừng bác nông phu
Vui xuân nâng chén rượu
Quên những ngày vất vả ngược xuôi.
Ngắm hoa mai nở muốn xuân đừng qua
Tình thương vắng xa sẽ được đậm đà
Mùa xuân gặp nhau quyến luyến
Phút giây này xin người đừng quên
Rước xuân về gia đình đoàn viên.
- Mình gặp nhau như lúc mới quen ban đầu cớ sao em ngập ngùng
Nhà tôi đơn côi mời anh ở lại
Kể chuyện tha hương chưa lần phai nhớ thương.
Mang tâm sự từ thuở thiếu đôi tay mềm biết nơi nao mà tìm
Nhiều khi ưu tư tựa song cửa nhỏ
Nhìn ngoài mưa tuôn sao nghe lạnh vào hồn.
Mấy năm cách biệt chỉ vui đêm này
Chưa vơi tâm tình của hai chúng mình
Một lần trong đời anh nói thương tôi
Tiếng ngọt trên bờ môi
Này bạn đêm nay hỡi nếu mai đi rồi nhớ mang theo nụ cười
Còn tôi đêm mơ còn tôi đợi chờ
Thì dù xa xôi tôi vẫn là của người...
- Đường về thôn em duyên dáng bên ven sông con thuyền xuôi mái
Nhịp cầu băng qua men lối đi quanh co, cỏ hoa nối dài
Nhà em cuối xóm ghép đôi mái tranh nâu trăng cài trước sau
Có tằm mến thương dâu, Có trầu vấn vương cau
và đào tơ thơm ngát, ngát hương trinh ban đầu
Đường về thôn anh con sáo ru êm êm trên đồng xanh lúa
Nhịp cầu băng qua đưa lối sân rêu xưa thắm hoa bốn mùa
Nhà anh mái lá tháng năm vẫn chưa nghe duyên tròn ước mơ
Có giàn mướp xanh lơ, Có hồ cá nên thơ
mà lòng quê vẫn hát hát bao câu mong chờ
Mỗi đêm trăng thanh ngà hội mùa lên tiếng ca góp tay cần lao
Ôi hai thôn giao đầu nhịp cầu tre bước chung êm vui dường bao
Tình ta lên men rồi còn chi ngăn cách lòng mà chưa trao giấc mơ xuân cùng nhau
Chày dâng lên trăng màu, bà con đang mong cầu
rằng đôi ta sớm nên duyên ban đầu
Đường về hai thôn mai mốt đôi uyên ương qua cầu soi bóng
Nhủ thầm sông ơi gương nước chưa phôi pha ta còn vui hoài
Trời quê bát ngát sẽ trông thấy tương lai qua tình lứa đôi
Lúa đồng mãi xanh tươi, mướp cà thắm nơi nơi
và vành môi trai gái góp bao câu ca yêu đời
Nhịp cầu đưa lối, chung bước hai thôn ta đón trăng về mừng duyên quê."