"Kể lại chuyện tình tôi nghe đắng cay ngậm ngùi.
Từ buổi quen nhau đâu ngờ ôm lấy khổ đau.
Chuyện tình qua mau trong luyến lưu nghẹn ngào
Biết bao nhiêu lời thương mến nàng gửi trao tôi.
Cuộc đời bể dâu gieo trái ngang cơ cầu.
Để lỡ duyên nhau mai này em sẽ về đâu?
Rồi từng đêm thâu trên phố đêm ưu sầu.
Có ai đâu ngờ duyên lỡ lầm để khổ đau.
Sao em không nói thật một câu.
Gian dối bởi vì đâu cho ray rức buồn đêm thâu.
Em bước ra đi phố đêm giờ tê tái.
Bỏ mặc anh ở lại ôm nỗi sầu tỏ cùng ai?
Tình mình chẳng nhạt phai
Người bỏ theo ai men nồng chưa thấm vội say.
Đường tình chua cay biết trách ai bây giờ.
Phố đêm giăng đèn anh thẩn thờ chờ đợi ai?"