"Đóng góp: Nguyễn Hữu Thắng
Đi bên em bao ngày trôi qua,
Cầm tay nhau nhưng trong lòng băng giá.
Và đi bên em nhưng tại sao anh,
Ngày thì vui nhưng trong đêm khóc thầm.
Con tim anh như quặng đau thêm
Dường như em đã có hình bóng mới
Và con tim anh như quặng đau hơn
Vì giờ đây em đã khác xưa rồi...
[ ĐK ]
Và đó có phải vì anh đa nghi quá không?
Sao tim anh tự dưng hằng đêm nhói đau
Đã bao lần anh cố nhắm mắt,
nén đau cho lòng hết buồn.
(để em được vui)
Dẫu con tim của anh mạnh mẽ đến đâu,
Thì cũng sẽ có lúc anh yếu mềm.
Hãy cho anh một câu, một câu lý do,
Thôi hết bao ưu phiền."