"hạnh phúc đã bao lần qua nhưng chúng ta đã không nhận ra
để những tháng năm về sau dẫu đớn đau đã không còn nhau
dấu vết theo thời gian có phai mờ có quên được không
chẳng biết em sẽ quên hay ôm hoài vết thương trong lòng
điều đó có thật không anh em vô tâm làm anh đau đớn
em bao lần hỏi lòng vì sao chắc bởi vì tình mình hư hao
điều đó có thật không anh khi ra đi làm anh hạnh phúc
em ước rằng là giấc mơ thôi để trong em ko thấy mình sống dư trên đời
cuộc sống vẫn âm thầm trôi nhưng nỗi đau vẫn riêng mình thôi
lặng ngắm phía chân trời xa em vẫn mơ giấc mơ ngày qua
có lẽ anh giờ đây đã quên rồi giấc mơ ngày xưa
nước mắt em vẫn rơi khi ôm hoài vết thương trong lòng
...hạnh phúc đã bao lần qua nhưng chúng ta đã không nhận ra
hạnh phúc đã bao lần qua hay chính em đã không nhận ra"