Nghe tiếng đàn ai rao sáu câu
Như sống lại hồn Cao Văn Lầu
Về Bạc Liêu danh tiếng
Ôn lại giấc ngủ vàng son
Một thời để nhớ ngày đó xa rồi.
Bên nước mặn biển cho muối nhiều
Bên nước ngọt phù sa vun bồi
Bạc Liêu đưa ta tới
Thăm đồng lúa trải ngàn khơi
Cò bay thằng cánh nhìn mỏi mắt người.
Bạc Liêu giấc mơ tình yêu
Dân gian ca rằng Bạc Liêu là xứ cơ cầu
Dưới sông cá chốt, trên bờ tiều châu
Nghe danh công tử Bạc Liêu đốt tiền như giấy
Tỏ ra mình giàu.
Cho nhắn gửi Bạc Liêu mấy lời
Sông có cạn tình không đổi dời
Dù đi xa trăm hướng
Ai người thấu nỗi hoài hương
Bạc Liêu thương quá hình bóng quê nhà.
Tân cổ:
Xin người một lần về thăm
Miền quê hương mênh mông
Bạc liêu sông nước nhìn ruộng lúa phì nhiêu
Cò bay thẳng cánh
Có những người em má đỏ môi hồng
Nón lá che nghiêng vui với ruộng đồng
Ai có đi xa ngàn trùng dịu dợi
Những đêm chạnh lòng
Nghe tiếng võng quê hương
Nghe chăng dư âm chàng hào hoa công tư
Thương tiếng đàn ngọt lịm du dương
Vọng cổ Bạc Liêu gợi lòng bao nhung nhớ
Mãi trong ta dù gốc biển phương trời.