"Có lắm người quen hỏi rằng
Sống đời nghệ sỹ bao giờ cũng vui?
Dưới ánh đèn muôn sắc màu
Một đời đẹp quá đâu biết buồn đâu,
Nào xiêm y ngựa xe nào nhà cao cửa rộng
Âm êm giữa đời mênh mông
Có lắm người quen hỏi rằng
Sống đời nghệ sỹ khi nào biết yêu,
Kẻ đón người đưa bốn bề
Tình nào là bến ai đến vì yêu
Vòng tay trao nụ hoa
Vì yêu bao lời ca đâu biết ai là người yêu ta
[ĐK]:
Người đời vẫn mơ, mơ công danh mơ tình yêu mơ bạc tiền
Cuộc đời đổi trao trắng đêm dài mồ hôi áo có là bao
Nhọc nhằn vẫn vui khi bên anh có người em say nụ cười
Yêu em đã lâu lắm rồi cho dù em đến bên cung đàn mà thôi."