Có lẽ khi ta đi ngang qua nhau anh vô hình
Có lẽ cơn mưa mang theo bao nhiêu dòng lệ tuôn
Có lẽ anh đang lang thang trong một bài hát buồn
Có lẽ con tim anh không thể nào quên em
Đã biết hai ta luôn đi song song hai con đường
Đã biết anh trong tim em phôi phai một bóng hình
Đã biết yêu thương hôm qua chỉ là giấc mộng
Mà vì sao anh chẳng mong thức dậy
Dường như mỗi khi nghĩ đến anh
Lại tự trách đã luôn vô tình
Để rồi khi cho đôi chúng mình
Ngược chiều nhau dẫu chung một đường
Anh đã bước em còn đứng yên
Lời xin lỗi vẫn chưa kịp nói
Những suy nghĩ, em đành cất riêng trong lòng
Biết cùng ai sẻ chia muộn phiền
Chỉ mong em sẽ quên được anh
Như chưa từng thấy gương mặt này
Chỉ mong em sẽ thôi gặp những kỉ niệm
Của ngày xưa trong giấc mơ hằng đêm
Cầu mong mưa sẽ thôi đừng rơi
Mưa thôi đừng khiến em phải buồn
Thời gian ơi hãy xoa dịu những nỗi đau
Mà ngày nào em đã trao về anh