"Buông tay em thôi, mất em thật rồi
Đâu còn hơi ấm của ngày hôm qua
Anh sợ đều đó, những đêm se lạnh nghĩ về em.
Phải buông tay em, để quên em thôi
Anh càng bên em sẽ yêu em nhiều hơn
Và rồi anh chẳng thể nói ra, lời chia tay.
[Đk]:
Dừng lại ở đây em nhé, dù biết em rất yêu anh
Hạnh phúc em cứ xem là cơn mưa
Và trời sẽ lại nắng, hơi ấm sẽ ngập tràn
Sửi ấm em khi em lẽ loi.
Hãy cười em yêu nhé, đừng khóc để anh vui
Để anh yên tâm khi phải rời xa người
Đừng nghĩ về anh nữa, dù chỉ một chút thôi
Nhắm mắt lại em sẽ quên anh thôi người ơi!"