"Anh nghe trong gió, có tiếng cười của em ngày đó.
Ngỡ như em đang bên anh, ngỡ như em đang ôm anh.
Em ơi anh thấy, ánh mắt của em ngày nào.
Như đang nhìn, phản chiếu ánh mắt của anh.
Bầu trời cao quá, hai đứa dưới một bầu trời.
Vậy mà sao em và anh lại ở hai nơi ?
ĐK:
Người ơi anh thấy nhớ em rất nhiều.
Anh lại khóc rồi, vì anh thấy quá nhớ em.
Người ơi em có, có nhớ anh không em ?
Xin em, xin em, đừng quên anh…"