Ngỡ như cuộc đời này, chẳng thể nào có tình yêu
Vì trải qua đắng cay đớn đau quá nhiều
Ngỡ như mình dừng lại, để chẳng phải yêu thương
Để chẳng thấy trống vắng mỗi khi đông dần sang.
Tháng năm trôi nhẹ nhàng, dặn lòng phải sống cô đơn
Bỏ mặc cho giấc mơ cứ thế kéo dài
Thế nhưng từ khi gặp em, dẫu cho chỉ là một khoảnh khắc
Tình cờ thôi nhưng duyên số đã an bài.
Người ta vẫn cứ dèm pha, chúng ta bên nhau
Chỉ như cơn mưa vu vơ thoáng qua trong mùa hạ
Chỉ là bông hoa, sớm nở tối tàn
Tình yêu trao nhau chắp vá được bao lâu.
Mình tin vào chữ duyên số, chẳng phải bận tâm
Chỉ mong đôi tim yêu thương sẽ không chút yếu mềm
Để rồi từng đêm lắng nghe tim em
Lặng yêu em hơn yêu chính con người anh suốt cuộc đời.
Tình cờ gặp thôi, nhưng giấc mơ tuyệt vời
Hai con tim tổn thương đã xóa hết tơ vương
Một lần gần nhau đã như trọn đời
Mình sinh ra là để dành cho nhau.