Dòng người trên phố đông, ai cũng bước đi nhanh vội vàng
Hình như ai cũng có một người khác đang chờ
Em một mình ngẩn ngơ, không biết đi đâu bây giờ
Chẳng ai chờ, chẳng ai đợi thôi đành về thôi.
Còn mình em với đêm, em bỗng nhớ đến anh thật nhiều
Dù hai ta cũng đã không gặp rất lâu rồi.
Em vẫn còn chẳng tin khi nắng vẫn đang chan hòa
Em thức dậy, anh biến mất khỏi cuộc đời em.
ĐK:
Mỗi người ai cũng có hình bóng một ai đó cất sâu trong lòng mà ta đã nói sẽ quên cả ngàn lần
Và giờ em vẫn còn nhớ mãi ngày anh đi lòng em tê tái
Đến bây giờ em vẫn chưa thể nào yêu ai.
Giờ thì anh đã có người ấy còn em vẫn lẻ loi bao ngày, hình như em có lẽ đã quen sống vậy rồi
Sợ yêu ai để rồi nước mắt lại rơi như ngày anh đi mất
Chắc không ai hiểu hai chữ một mình của em.