"Một ngày tình cờ đi trên dòng người tấp nập
Chợt nhận ra Em đang chung tay bên 1 người khác
Anh cứ miên man suy nghĩ , nên quay lưng đi hay đến bên Em , để nói rằng : "" Em thật nhẫn tâm ""
Rồi chợt giật mình Anh nghĩ mình không nên như thế
( 2 ta xa nhau đâu phải vì Anh đúng không ?
Vậy tại sao ?
Em không thể nói ra đã hết yêu ? )
Thì thôi buông tay , cho Em ở bên 1 hạnh phúc mới
Dù đau nhưng vẫn còn hơn khi cố phải chịu đựng thế này
Tạm biệt Em , có lẽ đây sẽ là lời sau cuối
Em cứ để Anh yêu Em hết lòng , mà Em lại chẳng màng bận tâm
Anh đâu có lỗi trong chuyện này khi bản thân để tuột mất em
Anh đã từng yêu em hơn bản thân mình , Anh chắc Em thấy điều này
và dù đúng hay sai vẫn phải chịu tổn thương quá đắng cay
Anh sẽ chẳng cho ai thêm 1 lần , yêu anh dù không thật tâm
Vốn dĩ tình yêu chẳng phải là thứ để mình phải khóc thầm
Hãy nhớ rằng em đã nói những gì , khi bên anh và yêu anh
Chắc em đã quên khi bên ai rồi phải không ?
( Có những điều anh vẫn luôn thừa nhận rằng anh thật sự vô tâm
Sau những niềm vui với Em bây giờ chỉ mình Anh nhớ mong )"