"Có phải vì anh nghèo nên em ra đi ngày hôm qua
Có phải vì anh hiền nên em ra đi không nuối tiếc
Phút giây yêu ban đầu vội trôi qua mau tính toán chen vào
Chẳng ôtô, chẳng kim cương em không vui, em chán
Phút giây thương bây giờ đâu ai yêu thương bằng con tim
Những câu chuyện lãng mạn giờ chỉ còn trong chuyện cổ tích
Thế nhưng anh lại từng mộng mơ hạnh phúc đến khi ta chân thành
Một đôi tay một con tim chẳng thế giữ em bên cạnh
Dù anh rất tốt nhưng em rất tiếc
Là câu nói khi em rời xa anh
Dẫu cho lòng em đã hết yêu
Em đâu cần phải thế
Ừ anh rất tốt nhưng em rất tiếc
Hãy về bên nơi em thấy vui hơn
Nhưng có cần phải nói những câu làm anh tổn thương."