"Từng giọt nước mắt vẫn cứ tuôn rơi
Nụ cười cay đắng vẫn luôn trên môi
Nhạt nhòa những yêu dấu khi xưa
Còn đâu cơn mơ những ngây thơ ngày ấy
Một mình ngồi chờ đếm những vì sao
Nhìn về một cuộc tình ngọt ngào say đắm như ngày nao
Anh vẫn mơ người trong giấc chiêm bao
Người đành quên sao những phút giây bên nhau thật ngọt ngào
Khi hạt mưa nhẹ rơi trong đêm anh đi thật lạnh vắng
con phố nhỏ xa khuất bên hiên kia mờ nhạt những hàng cây
Anh vẫn bước đi trong cơn gió lạnh
Gió mơn man tê tái tâm hồn anh khiến anh cảm thấy thật trống vắng
thấp thoáng bóng người anh ngỡ như em từ trong giấc mơ
Nụ cười êm ái với mái tóc dài anh ngỡ như sương mai
Tình yêu anh trao về một nơi ấy chính nơi mà anh đã thấy được hạnh phúc của mình
Và để giờ đây anh lại mất đi niềm hạnh phúc ấy
Anh ngồi nơi đây xót xa cho hạnh phúc này
Mel:
Dẫu có những tiếc nuối quá khứ dĩ vãng
Dù biết em đã cất bước ra đi nơi xa
Bao nhiêu câu yêu thương tan trong bóng đêm
Mình anh cô đơn vây quanh lạnh lùng ngồi buồn nhớ em
Dẫu biết trước có lúc em không bên anh
Và em trao anh cuộc tình ngọt ngào mỏng manh
Con tim anh ngày nao giờ đang quặn đau
Nhớ ngày xưa còn nhau thật nồng nàn và đắm say
Những nỗi nhớ phút chốc kéo về
cùng bao yêu thương khi xưa bao câu nói ước thề
Trong đêm đông anh mong tình yêu
em trao anh ngày xưa một cuộc tình đầy thương nhớ
""Mùa thu êm ái đã vội qua
Mùa đông lạnh giá trước hiên nhà
Và người đã khuất xa thật xa
Còn trái tim ta mãi xót xa
Rồi từng chiếc lá theo làn gió
Trở về nơi nao khuất xa mờ
Còn mình tôi khóc trong thương nhớ
Và nỗi cô đơn những ơ thờ"" x2
Dẫu có những tiếc nuối quá khứ dĩ vãng
Dù biết em đã cất bước ra đi nơi xa
Bao nhiêu câu yêu thương tan trong bóng đêm
Mình anh cô đơn vây quanh lạnh lùng ngồi buồn nhớ em
Dẫu biết trước có lúc em không bên anh
Và em trao anh cuộc tình ngọt ngào mỏng manh
Con tim anh ngày nao giờ đang quặn đau
Nhớ ngày xưa còn nhau thật nồng nàn và đắm say
RAP2:
Như làn gió em đã xa khuất phương trời rất xa
cùng với bao nhiêu niềm tin của anh đã dành cho em giờ đây em quên hết
Để lại hàng cây góc phố với từng chiếc lá chợt buồn ngẩn ngơ
Những nét ngây thơ và những vu vơ ngu ngơ giờ thì chẳng còn lại gì
Khi em đã ra đi
Cho những thương nhớ, cho những đau đớn vẫn kéo đến trong đêm thật nhẹ nhàng,thật dịu dàng,bài hát anh viết còn dở dang
mà em đã sang ngang,để lại cuộc tình lỡ làng
cho anh tiếc thương vô vàn.
Anh rất muốn khóc, anh muốn làm thế để quên đi em
quên đi những kí ức của chúng mình
Tại sao nó đẹp thế?
Tại sao nó lãng mạn thế?
Mà giờ sao nó đắng thế?
Anh thật không thể tin được là em đã xa anh
Chỉ mới hôm qua đó thôi, mà giờ đây em đã xa rồi
Em về nơi cuối trời, vui với người
để lại mình anh với nỗi cô đơn thầm khóc,với những trống vắng khắc khoải chờ mong một ngày mai lại đến trong hư vô
với cuộc đời đầy con sóng xô....
Mel:
""Dẫu có những tiếc nuối quá khứ dĩ vãng
Dù biết em đã cất bước ra đi nơi xa
Bao nhiêu câu yêu thương tan trong bóng đêm
Mình anh cô đơn vây quanh lạnh lùng ngồi buồn nhớ em
Dẫu biết trước có lúc em không bên anh
Và em trao"