"Lúc xưa tình yêu không như bây giờ
Phải chờ đợi và mong em đến bên cạnh tôi
Em trao cho tôi bao lời nói dấu yêu
Em ! có hay người ơi…
Đến bên cạnh tôi em đã nói câu dịu dàng
Để rồi người quay lưng...nói để làm chi
Bao nhiêu dấu yêu bây giờ tan theo khói
Tôi ! làm sao tìm thấy…
Gặp nhau làm chi để rồi nói câu biệt ly cho lòng tôi đau suốt đời
Giọt nước mắt rơi đêm từng đêm… Em ! em tặng cho đó
Tình không là chi khi nhìn giấc mơ phù du đêm từng đêm không xoá nhoà
Anh vẫn không sao quên được em hình bóng đó, để rồi giọt nước mắt khô rơi…
Tình đòi là thế ai ơi nào ta đâu có biết trước ,đắng cay ,đớn đau là chuyện thường
Hận thù người oán ghét nhau,người gây đớn đau,ganh ghét kẻ được,người thua
Tình đời bạc trắng như vôi,giờ đây người cũng xa tôi,sánh vai ,sống vui bên người tình
Hẹn thề nào có nghĩa chi,nào có chắc gì,ai có biết được ngày mai
Rồi cũng sẽ quên mau thôi,thời gian sẽ nhanh nhanh trôi,ngày mai cũng sẻ xếp vào ký ức
Dòng đời cứ như đưa nôi,mà ta cứ đợi,hy vọng biết bao giờ sẽ đến
Người đang sống yên vui còn ta với trời,nổi buồn đến bao giờ vơi,ngày qua vẩn chưa nguôi tình ta với người,chuyện tình xót xa buồn muôn kiếp,người đi mất tâm hơi mà ta cứ đợi ,bao giờ sẽ quên tình ơi…"