Tôi vẫn thường hay một mình ngắm ánh sao trời.
Mãi mong đợi, rồi một tình yêu sẽ đến bên tôi.
Đã qua rồi,Một thời mà con tim luôn khát khao yêu đương.
Dù chẳng màng, nhưng sao lòng vấn vương.
Có khi nào,
Em trở về đây và cùng anh ngắm sao trời.
Để muôn đời,
Bầu trời tình yêu sẽ không có ánh sao rơi
Em yêu ơi,
Cớ sao vội xa để tình ta đôi ngã.
Như chiếc lá vàng rớt rơi trong nỗi cô đơn.
ĐK: Mãi mong chờ dù rằng tình yêu đã mất
Cách xa rồi mà sao con tim vẫn nhớ.
Nhưng câu thề mà người trao tôi mới đó,
Đến nay đã sớm vội bay.
Đã qua rồi mà sao con tim chất ngất,
Ngắm sao trời mà nghe tuôn rơi nước mắt.
Có khi nào mà người ra đi sẽ biết,
Chốn đây luôn có tôi chờ.