Câu hát ầu ơ...Trong những ngày thơ đã xa xa tôi lâu rồi.
Đời nghèo đơn côi dạt trôi hiu hắt trời xa.
Ngày ngày bôn ba nơi đô thành
Nhọc nhằn vai áo chưa lành
Cơm cà dưa mắm quen rồi nẻo đời mồ côi
Giông tố triền miên..Xô mãi đời tôi ngả nghiêng
Bao năm xa nhà...Nhiều lần phong ba mà như...Không thể vượt qua!
Đường đời công danh đã lỡ làng.
Sao đành ai gieo thêm tiếng oán.
Cho kẻ cơ hàn giữa đàng...Không đường tỏ phân
Cũng may ông Trời...thương người ... cho tôi lối thoát...!
Cũng may trên đời....... luôn còn...Người hiền lương...!
Cũng may cho tôi...trước sau vẫn một lòng.
Để rồi tiếng oán hôm nào...Đổi lại tình thân...!
Cảm ơn ông Trời thương người... Cho tôi lẽ sống.
Để cho tôi được... gọi mẹ...Trong nỗi niềm thương.
Dù là..... Mẹ nuôi...Nhưng nghĩa tình giống như mẹ hiền
Trước sau một lòng giữ trọn...Nghĩa đạo làm con...!