Em đã ra đi từ dạo ấyChiều vàng lác đác lá thu rơi nỗi buồn lắng đọngTrên trang giấy, người ở đâu sao chẳng một lời.
Em hứa ngàn câu người trở lạiTương phùng khắn khít mãi bên nhauChắp tay cầu nguyện nên chồng vợThu đến thu đi tóc đởi màu.
Mùa thu qua tình yêu giờ đã chếtKỷ niệm xưa khó nói phôi phaiThư viết mãi không bao giờ hếtChờ đợi ai trong những đêm dài