"Từng dòng thư nâng niu nét chữ dịu dàng
Từng dòng thư ngây ngô cứ giấu kín trong ngăn bàn
Thầm mong cho anh tình cờ qua đây, rồi vờ như trông thấy
Là bàn tay em đây viết những lời này
Là bàn tay em đây cứ cất giữ bao đêm ngày
Mà anh đâu hay, vội vàng qua đây, rồi lại về nơi ấy
ĐK:
Là dòng thư trao anh này, mong anh hao gầy
Lời yêu sao khó nói ra như vậy?
Rồi bao lần buồn vu vơ, vì người ngu ngơ, để một mình em bơ vơ
Là niềm riêng em đong đầy, sâu trong tim này
Thì thôi em viết hết cho anh vậy
Chỉ mong một lần anh ơi, nhìn về em đây, nhìn vào trong đôi mắt này...
Nhiều lần cầm trong tay nhưng chẳng dám lại gần
Sợ rằng anh vô tư sẽ lướt qua như bao lần
Thầm mong cho anh dừng lại nơi đây, tim rộn ràng biết mấy
Từng dòng thư đơn sơ em mang theo đợi chờ
Từng dòng thư ngây thơ có nước mắt em bao giờ
Mà anh đâu hay, mi buồn cay cay, thương rồi người có thấy?
ĐK:
Là dòng thư trao anh này, mong anh hao gầy
Lời yêu sao khó nói ra như vậy?
Rồi bao lần buồn vu vơ, vì người ngu ngơ, để một mình em bơ vơ
Là niềm riêng em đong đầy, sâu trong tim này
Thì thôi em viết hết cho anh vậy
Chỉ mong một lần anh ơi, nhìn về em đây, nhìn vào trong đôi mắt này...
Bridge:
Biết thương biết nhớ biết chờ, từ ngày anh trao em nụ cười bâng quơ
Giấu đi cho đến bao giờ, rồi từng đêm thì thầm trong mơ
ĐK:
Là dòng thư trao anh này, mong anh hao gầy
Lời yêu sao khó nói ra như vậy?
Rồi bao lần buồn vu vơ, vì người ngu ngơ, để một mình em bơ vơ
Là niềm riêng em đong đầy, sâu trong tim này
Thì thôi em viết hết cho anh vậy
Chỉ mong một lần anh ơi, nhìn về em đây, nhìn vào trong đôi mắt này..."