Có tiếng khóc, giữa những đêm thâu, có nỗi nhớ chẳng biết kêu ai
Khi cuộc đời ngang trái, em vội vàng đi mãi
Ở nơi đó em có hiểu thấu cõi lòng ai
Tôi mong rằng em sẽ được yên vui, nơi phương trời xa xôi mình em thôi
Còn đâu nụ cười ánh mắt bờ môi, còn đâu nữa dáng em bé nhỏ
Ở nơi thiên đường xin hãy thật vui tươi, để nơi này nước mắt sẽ thôi rơi
Từng cơn mưa lạnh se buốt tâm hồn tôi, vì em đã mãi xa mất rồi
Và từ nay em sẽ không còn...buồn...đau.