"Ngày xưa ta yêu nhau, mỗi khi em dỗi hờn là bật khóc để anh vỗ về, an ủi.
Và anh nói nước mắt như những giọt pha lê, đừng làm rơi tình ta sẽ vỡ đôi.
Tình yêu em trao anh với trái tim chân thành, còn anh đến với em chỉ là gian dối
Lời anh nói như gió trăng ngọt ngào trên môi, đành lòng quên anh bỏ rơi tình em.
Giọt nước mắt như pha lê rơi tan vỡ cõi lòng em,
Quạnh vắng gối chiếc đơn côi em mong nhớ anh từng đêm.
Người có biết trái tim em đã khô héo bao ngày qua, còn mình em với niềm xót xa.
Giọt nước mắt như pha lê rưng rưng ướt trên bờ mi
Người nỡ cất bước ra đi sao không nói câu biệt ly, để nửa mảnh vỡ trăng tan nay lẻ bóng riêng mình em.
Kỷ niệm ngày xưa như giấc mơ phai tàn mau."