"Có một người vừa đi lặng lẽ
Để lại cành hoa hồng thắm
Một mình trong đêm hắt hiu buồn
Có cuộc tình nào đi vội vã
Đường dài mình em thầm nhớ
Nhớ về nhữ ký ức xưa
Có những lời em chưa kịp nói đã vội chia ly người hỡi
Có buồn đau nào hơn nỗi đau này
Những ân tình nhẹ như làn khói
Tan vào sương mỗi buổi sớm
Khi người đi mãi không về
Người ơi khi ra đi có thấy nhói đau trong lòng
Tình ơi khi chia phôi có thấy xót xa
Ngày xưa em mơ mơ những giấc mơ thiên đường
Đêm nay giấc mơ kia chỉ là niềm đau
Tình yêu đâu ai hay biết phía sau nụ cười
Là đêm từng đêm cầu mong tình yêu sẽ không phai nhòa
Mỗi lần nhìn một cành hoa rơi rớt bên hiên nhà
Thấy con tim mình chợt đau là tình vỡ tan thêm
Mà tình vẫn vội vã bỏ mặc cành hoa còn thắm
Một mình trong đêm hắt hiu buồn
Thế mà tình vẫn đi lặng lẽ
Bỏ mặc sau lưng lời hứa với một nụ hoa lạc loài."