Đoạn đường xưa, anh vẫn đi qua một mình
Đường thì đông mà sao anh cô đơn quá
Kể từ lúc em đi xa, theo người ta không trở về
Là từ khi anh sống trong những nỗi buồn.
Nụ cười anh vẫn ở đây trên môi này
Từng ngày anh phải tỏ ra mình mạnh mẽ
Nhiều lần bước dưới cơn mưa cho người ta không thấy được
Giọt nước mắt của anh rơi vì nhớ em.
ĐK:
Từng ký ức vẫn quanh đây nên nhìn đâu anh cũng buồn
Nhìn đâu anh cũng vẫn thấy những kỷ niệm ngày có em
Nhớ bàn tay của em từng nắm thật chặt tay của anh
Và em nói em sẽ nhốt anh ở bên em trọn đời.
Nào biết trước đến hôm nay một mình anh trong nỗi buồn
Còn em nay đã ấm áp với một người không phải anh
Chắc là anh sẽ không thể xóa cuộc tình anh và em
Vì thời gian đó anh đã yêu một người bằng cả trái tim.