Đời mấy ai thương.
Những lúc có tiền,
Nhiều kẻ ghét ganh.
Bao đêm,
Ngao ngán thở dài.
Nhìn lên, Và hỏi ông trời.
Giờ tôi!Biết sống làm sao?
Trời ơi! Ông trời!Ngoảnh mặt làm ngơ.
Vì đời! Không giống trong mơ.
Kiếp người, Phận số riêng ai.
Trần gian, Là cõi đọa đầy.
Thì cớ sao? Gây oán thù.
Vì danh lợi, Mà đau.
Vì kiếm tiền, Phụ nhau.
ĐK:Nhưng khi có tiền,
Thì tiên cũng có
.Lúc trắng tay ngàn, Lời nói ai nghe.
Đêm nay, Em bỏ ta rồi.
Chạy theo, Cuộc sống đua đòi.
Vì một chữ tiền, Mà thôi!...