"Tin người ai tin tôi, Vì một nửa đời tôi đã tin người.
Tin người ai tin tôi, Vì người khác em cũng tin hơn tôi.
Tin người để giờ tôi lẻ loi, Người thì vui vì em quá tin người.
Tin người được gì không người ơi? Giờ còn chi ngoài những nỗi đau dài…
ĐK :
Vì tôi đã yêu, Vì tôi đã tin.
Vì em mà tôi phải mang đắng cay trong đời.
Vì yêu người quá, Vì thiết tha tình ái.
Dại điên triền miên trong đêm suốt tháng năm dài.
Vì tôi đã yêu, Vì tôi đã tin.
Còn chi người ơi em đang bước vui bên ai.
Vì yêu người quá, Chẳng thấy ái tình ta.
Rồi màn đềm tuột xa, Tôi rớt với tôi tin người.
Tin người ai tin tôi, Vì một nửa đời tôi đã tin người.
Tin người ai tin tôi, Vì người khác em cũng tin hơn tôi.
Tin người để giờ tôi lẻ loi, Người thì vui vì em quá tin người.
Tin người được gì không người ơi? Giờ còn chi ngoài những nỗi đau dài…
ĐK :
Vì tôi đã yêu, Vì tôi đã tin.
Vì em mà tôi phải mang đắng cay trong đời.
Vì yêu người quá, Vì thiết tha tình ái.
Dại điên triền miên trong đêm suốt tháng năm dài.
Vì tôi đã yêu, Vì tôi đã tin.
Còn chi người hỡi em đang bước vui bên ai.
Vì yêu người quá, Chẳng thấy ái tình ta.
Rồi màn đềm tuột xa, Tôi rớt với tôi tin người.
Vì tôi đã yêu, Vì tôi đã tin.
Vì em mà tôi phải mang đắng cay trong đời.
Vì yêu người quá, Vì thiết tha tình ái.
Dại điên triền miên trong đêm suốt tháng năm dài.
Vì tôi đã yêu, Vì tôi đã tin.
Còn chi người hỡi em đang bước vui bên ai… Đó…
Vì yêu người quá, Chẳng thấy ái tình ta.
Rồi màn đềm tuột xa, Tôi rớt với tôi tin người.
Vì yêu người quá, Chẳng thấy ái tình ta.
Rồi màn đềm tuột xa, Tôi rớt với tôi… Tin em đó…"