Có phải là tình yêu mà thương nhớ vô cùng đêm về thao thức từng đêm
Nhớ ánh mắt bờ môi bàn tay gầy sương gió, người ơi em biết hay chăng
Chỉ một lần gặp em dường như muôn kiếp nào ngỡ mình quen biết từ lâu
Phút giây mình nhìn nhau dù chưa một lời nói mà tim đã thuộc về tim
Ôi thương thương mối tình đầu mối tình ngây thơ trắng trong
Yêu em yêu lối em về yêu cả nụ cười mà tình vẫn lặng yên
Hôm nay hoa cưới bên đường có người em bước sang ngang
Em tôi, em tôi lấy chồng nát tan cõi lòng tình buồn riêng mang
Hết rồi một tình yêu một tình yêu dang dở có còn chi để mà mong
Chỉ trách mình tại sao lời yêu không chịu nói đành chôn kín vào con tim.