"Ngồi đây đếm sao trời,
Nhìn vằng trăng trôi, mà như thủy tinh dần trôi!
Từng giọt nước mắt rớt xuống ,vì trăng vô hồn,
Chẵng còn tha thiết, như lúc ,bên người,
Nguyện tình yêu,như ánh trăng trôi còn mãi?
Nhìn trăng thủy tinh buồn,
Đọng lại bóng dáng, của những dấu yêu ngày qua
Lòng chợt nghĩ đến, những lúc em khóc trên vai,
Và em đã nói, hạnh phúc khi ở bên anh,
Mà vội quên sao em,trăng chết trong anh từ đây.
ĐK:
Vầng trăng, như thủy tinh vụn vỡ,
Tựa như, nỗi đau trong lòng.
Nhủ lòng ,phải quên em đi thôi,
Mà sao khó quên người ơi.
Tình yêu như giấc mơ chợt tỉnh,
Thì ta mới hay không là thật,
Nhìn trăng vỡ ,tiếc nhớ cho cuộc tình ,
Vỡ như thủy tinh!
Tìm đâu bóng dáng của người củ,
Tìm đâu ánh trăng xưa hẹn thề,
Nụ cười chợt tắt trên môi,
Vì em đã không còn đây?
Tình nhân trên phố đang hẹn ước,
Cùng nhau dưới trăng tương phùng,
Một mình anh cô đơn đang lặng thầm,
Xót xa cho cuộc tình!"