"Bàn chân anh bước lặng thầm trong tuyết trắng.
Từng cơn gió lạnh thấu buốt trái tim.
Giờ em nơi đâu, nơi phương trời nào em hỡi.
Anh biết tìm em nơi chốn nao.
Truyền thuyết kể rằng có hai người yêu nhau say đắm.
Mà đời ngang trái đành đi về hai hướng.
Tuyết trắng phủ đầy khắp lối đi hai người.
Nơi đây chỉ còn giá băng.
ĐK:
Em ra đi em ra đi để lại đây một trời nhớ thương.
Anh ở lại ở lại đợi chờ em dẫu cho ngàn năm.
Vết thương lòng anh đã khắc sâu vào thân cây này.
Để ngày trở lại em thấy tình yêu của anh.
Trong cơn mơ trong cơn say anh thấy bóng em trở về.
Trên đôi tay của em đang cầm một trái tim của ai giá băng.
Em bảo rằng từ ngày xa anh trái tim của em đã không còn.
Em như cái xác không hồn nơi chốn phương trời nào."