Lặng bước trên phố, một mình giữa đêm trời đông.
Buốt lạnh đôi vai, còn đó tháng năm tàn phai.
Dừng kiếp phiêu lãng, bước mau về bên giáo đường
Lặng im quỳ bên máng cỏ, ngỏ lòng với Chúa tâm tư.
Ngày ấy năm đó, bầu trời ánh sao tỏa lan
Dẫn đường Ba Vua, tìm đến Chúa con hạ sinh.
Lặng đứng chiêm ngắm, tiến dâng hài nhi lễ vật
Hòa theo ngàn muôn tiếng nhạc, hòa khúc thánh thót hoan ca.
Vì sao Chúa hỡi giáng sinh hang đá máng lừa
Vì sao Chúa ơi vì sao, yêu con đến nhiều như thế?
Vì sao Chúa hỡi, quá yêu con người thế trần
Vì sao vì sao Chúa hỡi, hạ sinh giữa mùa tuyết rơi.
Chẳng có ai khác, mục đồng với chiên bò thôi.
Hững hờ nhân gian, nào biết Chúa sinh vì ai.
Nào hãy mau bước, đến bên hài nhi giáng trần
Để tim bừng lên ánh lửa, rực cháy ấm áp yêu thương.