Khóc, nước mắt lăn buồn, nước mắt chỉ còn, một mình anh quạnh vắng cô đơn trong màn đêm
Gió khẽ ru nhẹ lay chiếc lá rơi ngoài hiên, con tim như khóc thương cho tình ta
Sao không còn giây phút như bao ngày qua, sao giờ chỉ có nơi đây một bóng.
Khóc cho vơi bớt đi một cuộc tình buồn xa vắng
Khóc cho con tim sao nghĩ đến bây giờ lẻ loi
Khóc cho ngày xưa nay đã bay xa thật xa, bay xa thật xa.
Khóc cho quên đi từng kỷ niệm ngày mình quen nhau
Khóc cho quên đi bao nhiêu yêu thương ngày tháng qua
Khóc cho tình yêu nay đã không thuộc về ai.