Nhớ thật nhớ
Phút ấy đôi ta gặp nhau
Nhớ con đường dấu yêu có chút lá vàng bay
Vẫn còn đó dấu chân yêu ngày nào
Nhớ nụ cười dễ thương
Và nhớ chiếc môi thật xinh
Nhưng có hay áng mây lại về
Phía chân trời khuất xa
Còn đâu nữa giây phút nồng cháy
Trên đôi môi em hôm nào
Xin tình yêu hãy về qua đây
Cho ngày vui như thoáng mơ hồ
những phút giây êm ái ngọt ngào
Sẽ không tan vào mưa
Xin bình yên trở lại quanh tôi
Để xua đi màn đêm lạnh lùng
Xóa vết thương đang héo khô gầy
Đời mà ta đã khắc tên một con đường