Một bước em lên xe hoa đi về xứ xa với người lạ
Một bước em xa rời làng quê yêu dấu với mái nhà tranh Một bước em đến gần nơi ấm êm chốn sang giàu Em sẽ giúp mẹ cha vượt qua khó khăn nơi quê nghèoNào biết nơi phương trời em phải khổ đau trăm bề
Mộng vỡ trên mi người giọt nước mắt rơi từng đêm Ngày tháng cứ trôi dần em nhớ da diết quê mình Em đã khóc mà sao chẳng thấy có ai đến vỗ vềMẹ hỡi cha ơi con đã khẽ kêu trong lòng
Bạn hỡi em thơ có ai thấu hiểu cho Cuộc sống nơi quê người nào phải đâu như ta mong chờ Ôi phút giây dại khờ giờ hối tiếcBật khóc mi buồn em lại nhớ đến gia đình
Dãi nắng mưa dầm nhưng chén cơm vẫn cười vui Chờ mãi đến bao giờ em mới được quay bước trở về Ôi giá như ngày xưa em đừng mơ Có một ngày sẽ ấm êm đời emNào biết nơi phương trời em phải khổ đau trăm bề
Mộng vỡ trên mi người giọt nước mắt rơi từng đêm Ngày tháng cứ trôi dần em nhớ da diết quê mình Em đã khóc mà sao chẳng thấy có ai đến vỗ vềMẹ hỡi cha ơi con đã khẽ kêu trong lòng
Bạn hỡi em thơ có ai thấu hiểu cho Cuộc sống nơi quê người nào phải đâu như ta mong chờ Ôi phút giây dại khờ giờ hối tiếcBật khóc mi buồn em lại nhớ đến gia đình
Dãi nắng mưa dầm nhưng chén cơm vẫn cười vui Chờ mãi đến bao giờ em sẽ được quay bước trở về Ôi giá như ngày xưa em đừng mơ Có một ngày sẽ ấm êm đời emMẹ hỡi cha ơi con đã khẽ kêu trong lòng
Bạn hỡi em thơ có ai thấu hiểu cho Cuộc sống nơi quê người nào phải đâu như ta mong chờ Ôi phút giây dại khờ giờ hối tiếcBật khóc mi buồn em lại nhớ đến gia đình
Dãi nắng mưa dầm nhưng chén cơm vẫn cười vui Chờ mãi đến bây giờ em mới được quay bước trở về Ôi giá như ngày xưa em đừng mơ Lấy chồng ngoại sẽ ấm êm đời em