Lời bài hát
Từng chiều ngồi đếm với những chiếc lá rơi bay trước hiên nhà
Để từng ngày tháng sẽ mãi xa trong miền kí ức đó
Một chuyện tình nồng ấm đã mãi đã mãi mãi xa rồi.
Một lần nữa anh không thể quên
Nỗi nhớ vẫn tìm đến
Anh không thể giấu nỗi đau vào trong tim
Giá như anh không buồn, anh không muốn
Làm tim anh thêm đớn đau vì nhớ.
Một lần nữa khi giấc mộng đến
Ánh mắt ấy vương lên
Giọt nước mắt rơi khi em cũng đã quên lối
Em quên rồi, em nay đã quên người ngày nào
Để bóng đêm lại có riêng anh.
Giọt mưa long lanh trên lối anh ngỡ như sương đêm lạnh về
Hạt mưa trong đêm u tối nhẹ nhàng chợt làm ướt vai anh
Hình như anh nghe trong gió anh ngỡ như tiếng em vọng về
Nào đâu xung quanh chỉ có anh, ngỡ xung quanh chỉ có anh.
Cứ ngỡ trong giấc mơ được gặp người mình thẫn thờ
Rồi chợt tỉnh giấc, tim mình nấc lên thật bất ngờ
Nghe đâu tiếng khóc than cùng không gian yên vắng lặng
Chỉ là ảo giác, không phải bước chân em về.
Nỗi nhớ vẫn đến gần trong những đêm dài bất tận
Giật mình tỉnh giấc trong khoảnh khắc nghĩ về những lần
Trong ánh mắt em anh hôn lên môi rất mềm
Chỉ là một ảo giác, anh đã khóc khi anh mất em.
Bóng tối bao trùm lên
Ánh sáng của ngọn nến
Tiếng nấc trong đêm
Giọng nói vô hình.
Rồi khẽ vô tình
Chợt im bặt
Tỉnh giấc mộng, người đâu rồi
Phút chốc qua thật mau.
Anh khóc với nỗi đau
Giọt nước mắt rơi khi em cũng đã quên lối
Em quên rồi, em nay đã quên người ngày nào
Để bóng đêm lại có riêng anh.
Nỗi đau cuộc tình mình anh biết
Giá băng một mình người đâu thấy
Mình anh trong đêm hư vô với những giấc mơ chiêm bao
Để mưa rơi trong cô đơn anh ngỡ như ảo giác.