"Đêm nghe giọt bơ vơ bên thềm đoạn trường
Duyên trần không cùng lối về, từ đó phân ly nghìn thu
Sầu thêm sầu héo hắt tim côi
Mộng trái ngang giọt đắng đêm sâu, chạm níu ta đau
Hiên phòng lạc lõng cô miên .
Nghe trong ta tang sầu lệ đầy, giọt nhớ bâng khuâng
Nợ nhau ước nguyện kiếp sau
Ta với mình phận đời thương đau
Vạn khối sầu hồn trĩu rêu xanh
Ta chịu tang đoạn đời một mình
Khóc phân ly mưa đẫm lệ rưng thương quá tình ơi
Ta chơi vơi liêu xiêu bên đời,
Dòng ngả nghiêng ta khóc thương vay
Lời ai ru hiu hắt kinh đêm rêu ngàn mộ sầu
Nhắm mắt tìm hương xưa vương hoài dòng lệ
Đêm tàn riêng lòng khóc thầm
Giọt nhớ bâng khuâng người ơi!
Thiêm thiếp sầu góc nhớ rêu ngàn
Gọi dấu yêu đường cũ trăng xưa, một bóng chân hoang
Bên đời vương vãi khăn tang
Trong đêm sâu hoang tàn huyệt lạnh, nghiệt ngã bi thương
Nhạn khuya khóc gọi đắng cay
Man mác sầu vọng về đêm không"